Đặc san tháng 4/2015 Báo CCB TP Hồ Chí Minh đăng ý kiến của CCB Ngô Văn Lực, hỏi về anh Ngô Văn Thành từ trần trong khi làm nhiệm vụ của đơn vị giao cho ngày 26/1/1976 khiến tôi động lòng .
.jpg)
Tôi thương đồng đội của mình đã vĩnh viễn ra đi, không còn nữa. Dù anh mất trong hoàn cảnh nào cũng là cái chết vì nhiệm vụ, vì quân đội, vì nhân dân, bởi anh đang làm nhiệm vụ đơn vị giao cho. Chỉ tiếc rằng, khi đối chiếu quy định chung thì anh chỉ là tử sỹ, không được công nhận liệt sĩ – đồng nghĩa với việc gia đình anh không được hưởng các chế độ ưu đãi của Đảng, Nhà nước ta. Đó là sự đau lòng và thiệt thòi cho người thân, gia đình. Tôi thực sự cảm phục và cám ơn các cơ quan chức năng tỉnh Đắc Lắc đã đưa anh về an táng tại Nghĩa trang liệt sĩ của tỉnh, như bao đồng đội , liệt sỹ khác của anh.
Giờ đây CCB Ngô Văn Lực quá thận trọng, muốn biết nếu chuyển hài cốt của anh mình về quê nhà thì có được đưa vào Nghĩa trang liệt sĩ của xã không ? Với tư cách CCB Việt Nam, không làm công tác thương binh – liệt sĩ, tôi nghĩ rằng: Di chuyển hài cốt từ Nghĩa trang liệt sĩ này về nghĩa trang liệt sĩ khác là đương nhiên. Xin đừng ai bắt bẻ gì nữa. Cứ giả xử, cơ quan chức năng xã Yên Tiến, huyện Ý Yên, tỉnh Nam Định không đồng ý đưa hài cốt anh về nghĩa trang thì có nghĩa là xã đã không tri ân với người con quê mình và gián tiếp phủ nhận việc làm nghĩa tình của tỉnh Đắc Lắc. Tỉnh Đắc Lắc làm sai ư ? Giữ nguyên tắc là cần thiết song phải giữ cái tình, nhất là với những người con quê hương đã quên mình vì đất nước. Mong ý nguyện của gia đình CCB Ngô Văn Lực được thực hiện trọn vẹn và nghĩa tình trên quê nhà.
CCB HUỲNH TRỌNG NGHĨA ( Gò Vấp)